Выбрать главу

Thỉnh thoảng, Lora cũng đã gặp Leon khi anh đang bận rộn làm việc ở quanh làng. Họ chỉ mỉm cười chào nhau mỗi khi đi ngang qua, nhưng chừng đó cũng đủ làm trái tim Lora đập dồn dập. Điều đó khiến cô đau đớn và không còn thân mật với Clyde như trước. Cô đã từng nghĩ rằng mình yêu Clyde thật tình và sẽ kết hôn với anh. Nhưng giờ đây Lora như không thể chắc chắn điều gì ngoại trừ nổi ước muốn nung nấu tuyệt vọng là được ở cạnh Leon mọi lúc mọi nơi. Tại sao cô trở nên như vậy? Lora không biết. Cô chỉ biết mỗi một việc là cô đã sa vào bẫy yêu với một người đàn ông. Anh ấy đã chen vào cuộc sống của cô và rồi lại sắp rời xa cô trong vài tuần nữa.

Ngày đầu tiên, chỉ có gia đình Lora cảm nhận được tình cảm của cô, nhưng sang ngày thứ hai thì mọi người đều mỉm cười ý nhị khi cô đi ngang qua. Ở những nơi nhỏ bé như Vịnh Palm, giữ được bí mật mọi điều là việc bất khả.

Cuộc trò chuyện lần thứ hai với Leon diễn ra tại văn phòng quận trưởng. Ở đó Lora đang giúp bố mình soạn lại một số giấy tờ về cuộc viếng thăm của người trái đất. Cánh cửa bật mở, Leon đi vào đề nghị muốn được gặp quận trưởng. Em gái của Lora đi tìm bố trong khi Leon mệt mỏi ngồi xuống một cái ghế sát cửa. Và rồi Leon nhìn thấy Lora đang im lặng nhìn anh ở góc phòng. Leon đứng lên:

— Chào cô. Tôi không biết cô làm việc ở đây.

— Tôi sống ở đây. Cha tôi là Quận trưởng.

Leon đi vòng đến bàn của cô, cầm lên một cuốn sách rồi trao đổi vài điều về cuốn sách. Lora lịch sự trả lời trong lúc đầu cô tràn đầy những câu hỏi thầm. Khi nào mình gặp lại nhau?Anh có thật sự thích nói chuyện em hay chỉ vì lịch sự?

Vừa lúc đó, Quận trưởng trở về. Ông nóng ruột muốn gặp Leon, người mang bức thông điệp của Đại Úy chỉ huy con tàu gởi cho ông. Lora giả vờ làm việc nhưng cô chẳng hiểu được chữ nào trong tờ giấy cô đang đọc.

Khi Leon đi khỏi, Quận trưởng đến bên Lora và cầm lên xem những tờ giấy trên bàn, miệng nói:

— Cậu ấy trông trẻ, dễ thương, nhưng yêu cậu ta thì liệu có phải là một ý tưởng tốt đẹp hay không?

— Con không hiểu ý bố. — Lora nói.

— Lora. Con là con bố… và bố biết tỏng trong đầu con đang muốn gì.

Lora nhìn bố, giọng cô run run:

— Anh ấy không… không hề quan tâm đến con.

— Con đã yêu cậu ta rồi, phải không?

— Con không biết… Ôi, bố ơi… Con khổ quá…

Quận trưởng không phải là một người đàn ông gan lỳ. Do đó ông chẳng biết làm gì hơn là đưa chiếc khăn tay của mình cho Lora rồi đi nhanh vào phòng mình.

* * *

Đây là vấn đề khó khăn nhất mà Clyde trải qua trong cuộc sống của mình. Lora đã thuộc về anh — mọi người đều biết chuyện nầy — Nếu với những dân làng khác hoặc một người đàn ông ở bất cứ nơi nào trên Thallassan đến, thì Clyde biết chắc chắn mình phải đối phó như thế nào. Và cũng do Clyde rất trẻ, khỏe mạnh, cao lớn nên anh sẽ không ngần ngại khuyên bảo họ nên tránh xa Lora, để cô gái của anh được yên. Nhưng Leon lại là người trái đất, một khách viếng quan trọng, nên không dễ dàng có những nhận định về anh ta như thế nào cho lịch sự.

Suốt thời gian dài trên bãi biển, Clyde cố gắng sắp xếp những ý tưởng cho cuộc đối đầu ác liệt, ngắn ngủi với Leon. Nhưng anh cũng biết rằng mình mạnh hơn người đàn ông trái đất kia, vì thế đây không phải là cuộc chiến đấu đẹp.

Dù gì chăng nữa, anh có thật sự tin rằng mình có lý do để chiến đấu với Leon không? Có thật là Leon đã ở trong nhà ông Quận trưởng suốt ngày? Clyde cho việc đó là có, nhưng đó có phải là chuyện chính đáng không, hay cũng chẳng đáng gì? Ghen tuông là điều quá mới mẽ đối với Clyde và anh chẳng thích tí nào.

Lòng anh vẫn còn âm ỉ nổi hờn ghen khi nhớ lại buổi khiêu vũ. Đó là lễ hội hằng năm lớn nhất, tưng bừng nhất. — Có Tổng Thống Thalassan và tất cả yếu nhân ở đảo và 50 khách đến từ trái đất cùng tham dự.

Clyde khiêu vũ rất giỏi, nhưng anh chỉ có cơ hội rất nhỏ để trình diễn vì Leon hướng dẫn cho mọi người điệu khiêu vũ ở trái đất (điệu khiêu vũ cuối cùng mà anh biết cách đây 100 năm trước). Theo đánh giá của Clyde, điệu vũ rất xấu và Leon là người khiêu vũ tồi nhất. Anh phát khùng lên và không nén được nên đã nói ý kiến của mình với Lora nhân lúc hai người khiêu vũ với nhau. Và đó cũng là lần khiêu vũ cuối cùng giữa hai người trong đêm đó. Từ giờ phút ấy, Lora không thèm nhìn, không thèm nói chuyện với Clyde, khiến anh đành đến bar rượu uống say khướt. Buổi khiêu vũ chấm dứt sớm vì Tổng Thống muốn giới thiệu Chỉ huy con tàu, người — như ông nói — đã gây ngạc nhiên cho tất cả dân chúng Thalassan.

Chỉ huy Gold, nói ngắn gọn. Ông thay mặt con tàu cám ơn Thalassan về sự đón tiếp chân tình những người khách từ trái đất. Ông ca tụng hòn đảo Palm xinh đẹp, yên bình, người dân đảo tử tế, hiếu khách. Ông hy vọng phi hành đoàn sẽ tạo nên một thế giới, một ngôi nhà hạnh phúc như Thalassan đã làm tại nơi mà họ sẽ đến ở cuối cuộc hành trình.

Dừng lại một chút, viên chỉ huy nói tiếp:

— Kể từ khi đoàn du hành đầu tiên đến Thalasan, 3 thế kỷ đã trôi qua Trên trái đất đã có nhiều biến đổi. Chúng tôi muốn chứng tỏ lòng biết ơn của mình đối với người dân Thalassan. Khi chúng tôi ra đi, chúng tôi sẽ trao lại cho các bạn tất cả những thông tin và phát triển khoa học trong suốt ba thế kỷ qua, để làm giàu cho tương lai thế giới của các bạn. Và còn một điều nữa, với tấm lòng của những người làm công tác khoa học, chúng tôi xin trao tặng các bạn một vật khác, một vật sẽ làm thính giác của các bạn, trái tim của các bạn say mê. Bây giờ, xin mọi người hãy im lặng và lắng nghe, âm nhạc đến từ trái đất mẹ của chúng ta.

Ánh sáng vụt tắt, tiếng nhạc trổi lên, những âm thanh đẹp đẽ và lạ lùng tràn ngập khán phòng… Không một ai có mặt trong đêm đó quên được giây phút nầy. Lora đứng sửng, chìm ngập trong tiếng nhạc diệu kỳ, không còn nhớ gì kể cả Leon đang đứng cạnh, tay anh nắm chặt tay cô.

Đó là loại âm nhạc mà Lora chưa từng được biết — những âm thanh thuộc về trái đất và chỉ riêng của trái đất. Tiếng rung nhẹ nhàng của hồi chuông sâu lắng, những bài hát của những đội viên phi hành dũng cảm lái tàu trở về, của những người lính trải qua những cuộc chiến xa xưa, tiếng ồn ào của mười triệu giọng nói vang lên từ những thành phố lớn, âm thanh của gió quấn quýt đến tận cùng của biển tuyết. Qua tiếng nhạc, Lora đã nghe được tất cả, và còn nhiều nhiều nữa… những bài hát của trái đất xa xăm vượt qua hằng nhiều năm ánh sáng để đến bên cô.